Nguyễn Hoàng

THU QUYẾN RŨ

Thu Hà Nội bao năm vẫn thế,
Vẫn giống em đang tươi trẻ đó thôi.
Thu quyến rũ thêm bởi e ấp nụ cười
Lộc vừng thắm sắc ngời trên đôi má...
Vẫn thu quen khi rặng bàng đỏ lá
Chợt bồi hồi trước quả rụng chín vàng.
Thuở ấu thơ ta đói khát lang thang
Bao lần nếm vị ngọt giờ vẫn đọng...
Hương cúc vàng theo tiếng rao lan rộng
Nét ngoại ô đẫm cánh áo nâu.
Tà áo trắng mong manh mối tình đầu,
Em với thu ngất ngây ta ngày ấy...
Mùi hoa sữa khiến hồn ta bừng dậy
Thèm khua chân vỉa hè cũ xạc xào.
Có phải không đâu đó trên cao
Thời thơ trẻ đang rủ ta quay lại.
Ôi diệu kì một thời ngây dại,
Ta đã yêu em với mùa thu.
Thầm cất giữ hương cốm nồng hoang hoải
Giờ bâng khuâng tim đập rộn, cho dù ... ./.

Được bạn: HB 10.11.2011 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "THU QUYẾN RŨ"